Đạn nổ! Buổi trưa vài củ sắn...

Thứ hai - 13/07/2020 21:15
Ban biên tập nhận được bài viết của đồng chí Lê Hồng Phong (cựu Kiểm sát viên Phòng kiểm sát điều tra án Trị an - An ninh, sau đó là Kiểm sát viên Viện kiểm sát nhân dân Thành phố Huế, nay đã nghỉ hưu) nhân dịp kỷ niệm 60 năm thành lập Ngành kiểm sát nhân dân. Bài viết ghi lại một kỷ niệm khó quên trong cuộc đời làm Kiểm sát điều tra của anh. BBT xin giới thiệu đến cũng mọi người.
Đồng chí Lê Hồng Phong (ngoài cùng bên phải)
Đồng chí Lê Hồng Phong (ngoài cùng bên phải)
Cũng nỏ nhớ rõ ngày tháng nữa, hình như hè năm 1996 thì phải. Sáng đó đúng giờ công đường, anh em trong phòng TAAN (Trị an – An ninh) đã có mặt đầy đủ. Chuông điện thoại điểm một hồi, phía bên kia Cơ quan CSĐT (Cảnh sát điều tra) thông báo có vụ việc nổ đạn chết người (1), xảy ra tại khu trang trại trên núi xã Thủy Phù, Hương Thủy, Thừa Thiên Huế.
Được sự phân công của Lãnh đạo, tôi chuẩn bị sổ sách chờ xe bên Công an đón (2). Lên xe điểm danh có Phan Thanh Xuân - Phó phòng CSĐT; Nguyễn Ngọc Đổng (3) -Trưởng phòng hình sự; Đoàn Minh Hậu - Trưởng phòng Kỹ thuật hình sự; Bác sĩ An, Bác sĩ Lân – bộ phận Pháp y cùng các Đièu tra viên, Kỹ thuật viên, Trinh sát....Cũng do tính chất của vụ việc nên anh Nguyễn Thanh Toàn – Phó Giám Đốc Công an tỉnh trực tiếp chỉ đạo. Xe lăn bánh về đến nơi đổ quân cũng đã gần 9 giờ.
Hiện trường theo như báo cáo của Chính quyền và Công an là nguyên vẹn không bị xáo trộn. Tôi nhanh chóng quan sát tổng quát sau đó vào "bếp" là nơi nghi do nổ đạn rồi sang vị trí đặt tử thi. Đó là bản lĩnh tính cách đã tạo cho mình trong nghề nghiệp là như vậy. Lướt qua một lượt tôi vào "bếp", lúc này có anh Hậu, anh Đổng... đang xem xét, tôi nhìn kỹ và đưa tay nhẹ nhàng cầm cái nồi đang đặt trên ba hòn đá xoay lên lật xuống. Từ trung tâm bếp nhìn ra xung quanh thấy bình thường, tranh lợp quanh bếp không có gì thay đổi. Phía trên Bác sĩ An, Bác sĩ Lân cùng đang tiến hành xem xét khám nghiệm tử thi. Bên ngoài thân thể chị Tuyết thấy không có gì chỉ vạt áo trước ngực có ba vết cắt sắc gọn ám khói đen. Một thoáng suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi:
- "Vụ án chết người rồi, làm gì có nấu bếp mà đạn nổ.
- Nếu đạn nổ ở bếp gây chết người phải là đạn lớn.”
- Khi nổ tạo nên sức công phá lớn tại nền bếp, nồi, 3 hòn đá, than củi và tro, tranh lợp quanh bếp phải bị phá hủy xé dật.”
- Người, quần áo chị Tuyết phải bị xé nát thương tích, có khi bị cháy, vết thương phải tạo ra lớn trên tử thi"...
Tôi liền hội ý nhanh với các thành viên trong hội đồng khám nghiệm và quan điểm của tôi được mọi người đồng tình nhất trí và hoàn toàn ủng hộ.
Trực tiếp với giải phẫu Pháp y ở vị trí vùng ngực của tử thi có 3 vết thương nhỏ sắc gọn đi theo hướng từ trước ngực ra sau lưng; từ thấp trước cao sau. Nhưng phía sau lại chỉ có 2 vết thương và đến đây Bác sĩ cũng chưa lý giải được. Tôi vò đầu suy nghĩ về đường đạn đạo trong học Điều tra, trong thực tế tại chiến trường. Và như sực tỉnh, tôi liền nói Bác sĩ Lân: "lấy panh nong theo đường đi của vết thương xem như thế nào"? Ồ kết quả không ngờ tới: một nửa đầu đạn 7,62ly nằm lại trong tử thi không phá được ra ngoài. Nhưng vì sao lại chỉ có một nửa đầu đạn, còn nửa kia đi đâu, vì sao đầu đạn laị vỡ đôi???
Đến đây anh Toàn – Phó Giám đóc Công an tỉnh chỉ đạo lực lượng Trinh sát nắm toàn bộ số người có mặt ở đây ngày hôm qua. Công an của huyện tiến hành thu hồi toàn bộ súng đạn (4) trang bị cho xã Thủy Phù, đặc biệt lưu ý đến các loại súng bắn đạn 7,62ly như AK47, CKC, K63....
Hội đồng khám nghiệm mở rộng hiện trường khám nghiệm ra xung quanh. Bên cạnh lán chị Tuyết là lán của Nguyễn Tập và Trương Công Đán, ba người là bà con họ hàng với nhau cùng đi làm trang trại. Như tâm linh hương hồn chị Tuyết chỉ vào trong lán, tôi thấy một chiếc xe đạp, khung nam cũ dựng ở mái phên nên lại ngó xem thì phát hiện fuốc xe bị vỡ toác dấu vết còn mới tinh. Tôi la lên: "đây rồi"! Mọi người đổ xô đến xem và đưa ra các giả thiết điều tra. Tôi nói: "Cái gì chưa biết, nhưng đây là điểm nổ súng, do ai bắn và bắn như thế nào, súng gì, bắn mấy viên thì tôi không biết, nhưng súng đạn nổ xuất phát từ đây". Ngay lúc này có anh Phúc (5) Kỹ thuật hình sự đến đo vẽ chụp ảnh, chúng tôi xác định hướng đi của đường đạn đạo và lại đến một bất ngờ nữa! Theo hướng đi thẳng của đầu đạn cắt qua 2 cọng cỏ tranh có 2 điểm sắc gọn. Càng khẳng định viên đạn nổ qua khỏi nòng súng xuyên qua fuốc xe đạp làm vỡ đôi đầu đạn cắt qua 2 cọng cỏ tranh và gây ra thương tích cho chị Tuyết. Trong đó có 1/2 đầu đạn không đủ sức công phá vết thương nên nằm lại trong tử thi. Viên đạn này là viên bắn sau cùng, đáp số của kết quả khám nghiệm thật mỹ mãn.
Lúc này có lẽ đồng hồ cũng đã chỉ giờ Ngọ ba mươi khắc, bụng đói cồn cào mà trên núi hẻo lánh không hề quán xá. Tôi đứng, anh Toàn ngồi ở ghế ôtô đang trao đổi công việc thì có người mang đến cho mấy củ sắn luộc. Ôi quý giá quá đang đói cảm thấy không gì ngon bằng. Đến gần một giờ sau bộ phận hậu cần mới mang mì ổ, nước từ thị trấn Phú bài lên ứng cứu cho hội đồng. Qua loa xong mỗi người kiếm một gốc cây để xin trời xin đất 15-20 phút thư giãn.
Cùng lúc bộ phận Trinh sát cũng vừa về, dẫn theo Trương Công Đán nhân vật chính trong vụ việc. Đán khai và thừa nhận toàn bộ sự việc đồng thời chỉ dẫn khúc suối mà y và Tập đã vứt khẩu súng. Đó là một khẩu AK 47 báng gỗ do Liên xô sản xuất có dòng chữ CCCP 1965. Đây là vũ khí trang bị cho Quân đội được nhân dân Liên xô viện trợ cho Việt Nam trong công cuộc giải phóng, thống nhất đất nước. Nó bị thất lạc trong chiến tranh bởi vậy hệ thống gỗ bị mối xông toàn bộ nhưng các bộ phận sắt thép khẩu súng vẫn nguyên và chiến đấu tốt.
Khoảng15 giờ cùng ngày công việc đã xong, giao cho chính quyền địa phương lo việc tang chế cho người bị hại, chúng tôi tạm biệt vùng núi trang trại Thủy Phù về Thành phố Huế.
Ngày hôm sau vụ án được khởi tố, Trương Công Đán, Nguyễn Tập bị khởi tố bị can về 2 tội: "Tàng trữ, sử dụng vũ khí quân dụng trái phép" và tội: "Vô ý làm chết người". Sau đó vụ án được xét xử, bị cáo Trương Công Đán với mức án 13 năm tù; Nguyễn Tập với mức án 7 năm tù.
Thời gian thấm thoắt, mới đó mà đã tuổi đã xế tà, công việc tiếp theo giao lại cho thế hệ trẻ tiếp tục. Xin ghi lại mấy vần thơ về kỷ niệm khó quên:
Kỷ niệm xưa nung nấu trong lòng
Công việc ngày nào còn lóng ngóng
Vẫn nhớ Điều tra rất nể trọng
Bởi mình làm công việc họ mong...!


---------------------------------------------
(1) Là vụ làm chết người, giả hiện trường vụ nổ đạn.
(2) Thời điểm này đi khám nghiệm phải đi nhờ xe Công an.
(3) Nguyễn Ngọc Đổng là trưởng phòng Cảnh sát hình sự nay đã mất.
(4) Ở thời điểm này đang trang bị vũ khí quân dụng cho cấp xã.
(5) anh Phúc Kỹ thuật viên của phòng Kỹ thuật hình sự nay đã mất.

Tin, ảnh: Lê Hồng Phong - Cựu KSĐT án TAAN

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây